Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Tôi đánh vợ nhưng không chút ân hận

Nhìn bộ mặt câng câng thách thức của vợ khi nói “Anh có phúc lắm mới lấy được tôi”, “Đừng có trêu tức tôi nhé", tôi giận sôi người, bao nhiêu bực dọc dồn nén bùng lên không kìm được. Tôi túm lấy tóc vợ và giáng cho ấy một cái tát.
Tôi vốn rất ghét những kẻ vũ phu, thường cho rằng đó là cách hành xử của những người vô học, bởi vậy hơn 10 năm chung sống dù vợ chồng có khá nhiều điểm khác biệt về lối sống, cách nuôi dạy con cái..., đặc biệt vợ tôi là người lười biếng, ích kỷ và độc đoán nhưng tôi chỉ trao đổi góp ý mong vợ thay đổi chứ tuyệt nhiên chưa hề đánh cô ấy. Khổ một nỗi vợ tôi không hề thay đổi mà ngày càng trở nên quá thể.
Mọi việc căng thẳng hơn khi con gái chúng tôi vào học cấp 3, áp lực học hành ngày càng nặng. Nhiều hôm cháu học ngày hai buổi, tối về còn học thêm đến 21 giờ mới được ăn cơm. Trong lúc tôi xót con nên tranh thủ giúp cháu làm việc nhà, để cháu có thời giờ nghỉ ngơi. Tôi dậy sớm lo cho con bữa sáng, mua cho con miếng bánh ăn dặm bữa chiều trong khi vợ tôi vẫn bình chân như vại, ăn xong xem ti vi rồi đi ngủ, sáng dậy muộn. Tôi góp ý từ nhẹ nhàng đến gay gắt, từ lời nói đến thái độ nhưng cô ấy vẫn không hề chuyển biến.
Sáng hôm nay, khi cha con vừa dậy, vợ tôi vẫn nằm trên giường sai con nấu mỳ cho mẹ và em ăn. Bực quá tôi quát bảo cô ấy phải dậy làm việc đó. Vợ vừa dậy thấy con gái đang đánh răng, chưa kịp bắc nồi nấu mỳ ngay lập tức đã mắng con xối xả. Thấy con bé đang ở ngoài vườn, tôi đóng cửa phòng lại và gằn giọng “Cô im đi. Cô có biết con tối qua phải học đến mấy giờ không”. Đáp lại thái độ của tôi, vợ giữ bộ mặt câng câng, lì lợm và thách thức. Kết quả tôi cũng không ngờ đến là cô ấy lĩnh trọn từ tay mình một cái bạt tai như trời giáng.
Tôi đã hành xử như kẻ vô học, một hành động mà tôi vốn lên án nhưng trong lòng không có một chút ân hận. Việc xảy ra tôi cũng không để con bé chứng kiến. Chiều tối chở con đi học, con bé hỏi ba làm gì mà mẹ khóc. Tôi hỏi con thế sao con không vào hỏi mẹ, con gái nói với tôi “Khi ba đi làm con vào với mẹ thì mẹ quát con cút đi nên con sợ”. Sao vợ tôi lại đáo để đến thế. Giá như…! Đã một lần đánh vợ rồi, tôi tặng thêm cho vợ vài cái bạt tai nữa có hơn không?
Hoàng Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét