Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Cảm ơn anh giúp em dừng lại khi chưa quá giới hạn

Một ngày anh bảo “Anh đã đám hỏi rồi em biết không”, một nỗi buồn man mác. Em không dám nhắn tin hay gọi điện vì sợ một ngày nào đó lại khóc vì anh.
Thế là đã đến mùa mưa rồi phải không anh, cảm giác se lạnh của những buổi chiều mưa nặng hạt, trong căn phòng trọ trống vắng với bốn bức tường, một mình em nhớ anh. Cảm giác đau nhói ấy cứ nhỏ giọt rồi tăng dần lên theo từng tiếng nấc của em. Nước mắt em lăn dài, thật yếu đuối phải không anh? Đã bao lần anh bảo em mạnh mẽ, tự tin mà vượt qua cảm xúc, thời gian mình quen nhau rất ngắn sẽ làm em dễ dàng quên anh thôi. Có thật vậy không anh? Một bài toán khó cho em.

Ngày đầu tiên vào lớp học, em lướt qua tất cả những người bạn và thấy anh, một ánh mắt ấm áp và nụ cười thân thiện. Em biết mình bắt đầu có cảm xúc, mến anh nhưng không biết làm sao liên lạc cho đến khi em tìm thấy anh trên Facebook, từ ấy mình quen nhau.

Một ngày anh bảo “Anh đã đám hỏi rồi em biết không”, một nỗi buồn man mác. Em không dám nhắn tin hay gọi điện vì sợ một ngày nào đó lại khóc vì anh. Rồi trái tim không vượt qua được lý trí, mình đã có một cơ hội đi chơi cùng nhau, quy ước chỉ làm bạn thôi, một đôi bạn tri kỷ, chia sẻ buồn vui trong cuộc sống. Em mải mê trò chuyện với anh, kể anh nghe những cảm xúc, câu chuyện về em, về công việc và những tin nhắn ngày một tăng dần.

Càng trao đổi em thấy anh rất hiểu em. Một điều quan trọng, em đã quên rằng mình xuất hiện trong hoàn cảnh không phù hợp. Những mâu thuẫn trong suy nghĩ ngày càng tăng làm em mất tập trung và suy nghĩ nhiều. Em đang làm gì đây? Quá khứ đau buồn 5 năm trước đã cướp mất nụ cười của em trong khoảng thời gian dài, em đứng dậy bằng nghị lực và vùi đầu vào công việc. Em từng mở lòng mình nhưng kết quả thì sao? Người con trai đó cũng ra đi.

Hơn 30 tuổi em đã biết mình không còn trẻ để suy nghĩ ảo tưởng mà rất thực tế, gặp anh như một định mệnh, em rất muốn gắn bó với người con trai hiền lành và dễ mến như anh. Em không ngại vất vả, khó khăn, đôi bàn tay và công việc ổn định cùng tình yêu sẽ giúp em có thể xây lên một tổ ấm. Quá muộn phải không anh? Cảm ơn anh đã chân thành chia sẻ với em suy nghĩ của mình để chúng ta dừng lại đúng giới hạn của một tình bạn.

Cảm ơn anh về sự quan tâm chăm sóc ân cần. Cảm ơn anh về những ngày lang thang cà phê. Cảm ơn anh về tất cả. Hạnh phúc anh nhé, người bạn của em.

Heo to béo
Tham Tu Sai Gon

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét