Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Con ốm nặng cần cấp cứu, chồng bảo để ma

Anh như người dưng, khi con đau bệnh cũng chỉ mình tôi chở con vào cấp cứu. Có những lúc con ốm nặng nửa đêm gọi chồng chở con đi, anh bảo để sáng mai.
Tôi 35 tuổi, kết hôn 6 năm, có 2 con, cuộc sống thật sự buồn chán vì sống cùng chồng quá vô tâm. Về mặt tiền bạc chồng ky bo từng chút, anh chỉ cho vợ con sống qua ngày dù là kỹ sư, 6 năm rồi chẳng cho mẹ con tôi được dư giả gì. Những năm ăn nên làm ra tôi cũng chẳng biết chồng mình làm được bao nhiêu tiền, khi hỏi anh bảo có tháng nào thiếu tiền vợ đâu. Anh không đưa tôi nhiều tiền nhưng cũng chẳng để dành được gì, vẫn tay trắng. Anh nhậu nhẹt nhiều mặc dù tôi đã khuyên bảo.

Về mặt tình cảm anh như người dưng, khi con đau bệnh cũng chỉ mình tôi chở con vào cấp cứu. Có những lúc con ốm nặng, nửa đêm gọi chồng chở đi, anh bảo để sáng mai, tôi đành phải nhờ em rể chở. Mỗi ngày ở nhà anh như một cái bóng, không quan tâm chia sẻ gì với vợ. Tôi cũng đi làm kiếm tiền như anh, công việc vất vả hơn nhiều, còn phải cơm nước con cái, có hôm tôi bệnh nằm một chỗ nhờ anh dọn dẹp nhà, anh không làm, để con cái đói khát khóc la.

Tôi muốn ly hôn vì quá mệt mỏi nhưng sợ mình không giành được quyền nuôi con, vì nhà tôi rất nghèo, công việc cũng không đủ khả năng nuôi 2 con, tội nghiệp chúng. Tôi chẳng thể cho chồng nuôi một trong 2 đứa được, vì chồng chẳng quan tâm gì đến con. Anh bảo sẽ giành nuôi một bé và mang về nội nuôi (bên nội cũng chẳng ai thương cháu, vì từ đầu họ không chấp nhận tôi bởi tôi là người dân tộc, lại nghèo khó). Có đôi lần tôi nói muốn ly hôn, anh bảo sẽ không cho tôi nuôi con và không phụ cấp gì hết. Tôi phải làm sao?

Yến

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét