Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Anh yêu tôi nhưng không muốn ly hôn

Tôi và anh quen nhau gần 6 năm. Anh đẹp trai, con nhà khá giả, kiếm ra tiền. Có thể nói anh là mẫu đàn ông lý tưởng để lấy làm chồng, vừa nam tính vừa chu đáo. Tôi gặp anh qua bạn bè chơi chung cùng nhóm đại học. Anh hơn tôi ba tuổi, đã có vợ con. Vợ anh bằng tuổi chồng, cả hai yêu nhau suốt bốn năm đại học. Ra trường khoảng hai năm, họ kết hôn khi đã có công việc ổn định. Năm nay mới 32 tuổi nhưng anh là cha của hai bé, kết hôn 9 năm, có nhà lầu và xe bốn bánh.
Tôi yêu anh không vì tiền. Trong mấy năm quen nhau, tôi chưa hề đòi hỏi quà cáp hay vật chất của anh. Tôi yêu anh sâu sắc, chưa bao giờ có ý định phá nát gia đình anh. Tôi lo lắng, chăm sóc anh vì tiền lương hàng tháng anh phải nộp cho vợ nuôi con. Vợ anh học trên tôi ba khóa và rất nổi tiếng trong trường vì là hoa khôi. Chị đẹp lắm, đường nét sắc sảo tựa vẻ đẹp của phụ nữ Ấn, chỉ khác là nước da chị trắng. Không những thế, chị học giỏi, có công ty quảng cáo của riêng mình, lại là con gái út trong gia đình giàu có.
Tôi biết anh khá chật vật để giữ gìn chị tránh khỏi đám vệ tinh vây quanh. Xét về mọi mặt, tôi không bằng vợ anh nhưng chẳng hiểu sao anh lại yêu tôi mà bỏ rơi cô vợ lý tưởng của mình. Lúc mới quen tôi, anh thường tâm sự gia đình không hạnh phúc khiến anh chán nản. Tôi tin vợ anh cũng biết mối quan hệ của chúng tôi vì khi quen tôi, anh suốt ngày quấn quýt tôi, ít về nhà rồi thường xuyên viện cớ đi công tác đến nhà trọ sống cùng tôi. Đến khi vợ anh sinh bé trai thứ hai (tôi chỉ biết khi anh thông báo) thì anh mới về nhà.
Anh yêu tôi vì tôi biết chiều chuộng. Chính anh phải thừa nhận chưa bao giờ thỏa mãn khi quan hệ với vợ, chuyện tình dục không hòa hợp khiến anh khó chịu, thậm chí stress. Vợ anh thuộc tuýp phụ nữ truyền thống, anh là tình đầu, cái ôm, cái nắm tay và lần đầu tiên cũng thuộc về anh. Chị không có kinh nghiệm giường chiếu. Sau khi sinh con, chị lại bận rộn chăm nhà cửa, con cái và chạy đua núi công việc của công ty. Chị mệt mỏi, tối nằm lăn ra ngủ như khúc gỗ. Tôi không nghĩ anh yêu tôi chỉ vì tình dục bởi anh có khả năng quen nhiều cô gái khác nổi trội hơn tôi nhưng 6 năm nay, anh chung thủy chỉ quan hệ với tôi, không phải dạng "no xôi chán chè" rồi bỏ quen cô khác. Vợ chồng anh ly thân nhưng vẫn sống chung nhà, thỏa thuận không quan tâm đến đời sống riêng tư của đối phương.
Anh ấy tâm sự không còn cảm xúc thể xác với vợ. Vì hết yêu mà vợ anh lâu rồi cũng ít cười nói với chồng. Họ sống chung vì thương hai con trai còn bé nên không nỡ chia tay. Ngoài chuyện ngoại tình, anh là người cha có trách nhiệm, thương con và quan tâm đến gia đình nhà vợ. Hiện giờ, chị đòi ly hôn và đồng ý nuôi hết hai con để đến với người đàn ông khác. Anh này 37 tuổi, chưa vợ, thành đạt, gia đình có thế lực. Anh ấy nói vợ anh không phải tuýp ham sắc dục vì mấy năm qua đàn ông theo đuổi rất nhiều nhưng chị luôn giữ thái độ hờ hững, lạnh nhạt, riêng với người đàn ông này thì khác. Hẳn anh ta phải có tâm hồn tinh tế mới hiểu được người phụ nữ nội tâm sâu sắc như chị. Họ rất khi gặp nhau, chủ yếu liên lạc qua mail và điện thoại. 
Một mặt, người tình muốn ở bên tôi công khai, mong tôi yêu thương con anh như con đẻ vì anh muốn nhận nuôi bé sau. Một mặt anh lại níu kéo không muốn ly hôn, chấp nhận để chị ngoại tình với anh kia. Lúc thì anh giải thích vì cha mẹ không muốn vợ chồng anh chia tay. Chị rất được lòng ông bà, lại là dâu trưởng vững chắc trong dòng họ. Khi khác anh nói vì thương con, chúng không muốn sống xa nhau nên vợ chồng anh dùng dằng chưa gửi đơn ra tòa. Tôi biết anh còn dọa báo cho gia đình anh kia và bố mẹ chị biết nhưng không nghe anh kể chị quyết định ra sao. Nếu bị đe dọa đến danh dự, sự nghiệp của bản thân và gia đình, liệu người tình của chị có đủ mạnh mẽ để tiếp tục với chị?
Tôi có nên đến gặp chị, đề nghị họ mau chóng ra tòa không? Dù gì vợ chồng họ không còn yêu nhau, chia tay sẽ tốt cho tất cả. Hơn nữa, chị cũng có hạnh phúc của riêng mình. Chị đẹp lại giàu có như thế, đâu khó kiếm người chồng khác. Tôi năm nay 29 tuổi, nếu rời bỏ anh không biết bao giờ tôi mới có thể quên để bắt đầu tình yêu khác. Hơn nữa, kết hôn với người mình không có tình cảm sẽ không hạnh phúc.
Tôi cũng hy sinh 6 năm tuổi trẻ, chịu thiệt thòi không danh phận bên anh. Vì thế tôi luyến tiếc, không đủ can đảm từ bỏ và sợ đối mặt với sự cô đơn khi không có anh bên cạnh. Chúng tôi yêu nhau nhiều năm, tình cảm sâu nặng, bao lần anh cố chia tay, muốn dứt khoát để về với vợ con nhưng rồi chúng tôi lại lao vào nhau mãnh liệt hơn. Anh không bỏ tôi, vậy việc gì tôi phải bỏ hạnh phúc của mình? Dù anh có ly hôn hay không, tôi vẫn muốn ở bên cạnh anh. Tính ra vợ anh bao năm nay mới thiệt thòi vì có chồng mà sống như góa phụ.
Mấy hôm nay vì chuyện chị muốn ly hôn, họ cãi vã thường xuyên và anh tức giận dọn đến chỗ tôi ở. Anh trả lời điện thoại của chị với thái độ cáu gắt, nói là đang cần yên tĩnh để quyết định, yêu cầu chị cho anh thời gian suy nghĩ. Nhìn anh không ngủ, buồn bã, khổ tâm suy nghĩ không biết lựa chọn thế nào, tôi cũng hoang mang về tình cảm của anh đối với mình. Biết đâu anh muốn ly hôn nhưng vì tình nghĩa nên không nỡ mở miệng. Tôi sẵn sàng chịu mang tiếng để anh được giải thoát khỏi mớ bòng bong rắc rối này.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên, tôi có nên mạnh tay hơn để giành anh về phía mình, khỏi phải chia sẻ anh với người phụ nữ khác dù chỉ là cái danh nghĩa?
Lam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét