Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Bạn trai khất cưới nhiều lần

Tôi và anh đều 31 tuổi, cách đây bảy năm chúng tôi làm cùng công ty, ở cùng xóm trọ nên quen nhau, vì lý do công việc cả hai đều nghỉ ở công ty cũ rồi chuyển đến công ty mới. Anh lập gia đình và chúng tôi không còn liên lạc với nhau. Bẵng đi một thời gian, gặp lại nhau trên một trang mạng xã hội, ban đầu anh nhắn tin tôi cũng ngại nói chuyện vì anh đã có gia đình nên tôi không thích làm phiền. Rồi một vài tin nhắn qua lại tôi mới biết anh đã ly hôn, vì thế chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn, không hiểu sao tôi cảm thấy rất thương anh và đã yêu anh.
Tình cảm của chúng tôi lớn dần mặc dù tôi làm cách nhà anh 100 km, nhà tôi cách nhà anh hơn 300 km. Khi gia đình biết chuyện hai đứa, nói thật nhà tôi rất lo lắng, phần vì sợ xa, phần vì anh từng trải qua một đời vợ nên sợ tôi khổ. Gia đình can ngăn và khuyên tôi nên suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định. Tôi tin và yêu anh nên dần dần đã thuyết phục được gia đình.

Anh kể cho tôi nghe việc chia tay là do vợ sống không tốt, chị thay đổi rất nhiều sau khi lấy anh. Tôi rất hiểu hàm ý của anh nên khi yêu, suy nghĩ gì cũng nói cho anh biết. Về công việc, cuộc sống hàng ngày tôi không giấu anh chuyện gì, hai đứa ở xa nên anh cũng nói nếu gia đình tôi có ý kiến gì thì nói cho anh biết.

Tôi không còn trẻ nên gia đình cũng muốn nếu có người yêu thì nên cưới sớm. Gia đình tôi hiểu hoàn cảnh của anh nên có ý nếu chúng tôi lấy nhau thì mọi thủ tục sẽ rút gọn, không phải đón dâu, lễ ăn hỏi và cưới gộp vào một ngày và hôm cưới chỉ cần nhà anh có một người lớn tuổi cùng anh vào nhà tôi. Gia đình sẽ làm ít mâm cơm mời họ hàng rồi cho tôi về ở cùng với anh. Thế nhưng anh nói với tôi là lúc cưới nhà anh không có ai vào cùng dù mẹ anh đã nhờ nhiều người, đều bị từ chối.

Anh nói gia đình tôi yêu cầu cao thế anh đã cố gắng nhiều rồi nhưng không làm được, cộng với vấn đề nữa là anh đã khất đám cưới nhiều lần với các lý do. Lúc đầu anh bảo chờ ba tháng, hết ba tháng anh bảo chờ cuối năm, đến cuối năm lại bảo sang năm, sang năm gần hết tháng giêng vẫn không thấy anh nói gì. Tôi hỏi thì anh bảo đi xem ngày nhưng thầy bói không có nhà. Vì những chuyện này anh và tôi đã cãi vã rất nhiều, chủ yếu là do tôi ức chế nên sinh ra cáu bẳn.

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, bản thân không sợ chờ đợi nhưng thật lòng muốn biết ngày cụ thể là ngày nào, cũng không quan trọng có người lớn hay không thế nhưng nghĩ mong muốn của cha mẹ tôi là hết sức bình thường mà anh lại nói gia đình tôi yêu cầu cao quá. Tính tôi thẳng thắn không hay để bụng, suy nghĩ như thế nào nói hết cho anh hiểu, thật lòng thương anh nên dù có cãi nhau nhưng ngày hôm sau tôi đã quên hết mọi thứ và tiếp tục cố gắng.

Nói thật đứng giữa gia đình và anh tôi rất khổ tâm, nhiều lúc loay hoay với suy nghĩ làm thế nào để được lòng cả hai bên, chia sẻ để anh hiểu thì anh lại nói tôi nghe lời cha mẹ mà không hiểu cho hoàn cảnh của anh. Có lúc tôi muốn thử chia tay mấy lần để thử tình cảm của anh có thật lòng không vì không dám cược tuổi thanh xuân của mình mãi như thế được. Từ khi quen nhau, dù ở xa nhưng mỗi tháng ít nhất tôi xuống thăm anh một lần, còn anh chưa khi nào lên thăm tôi với lý do không quen đường và tôi ở trong ký túc xá công ty bất tiện.

Tôi cũng biết anh mới làm nhà còn nợ tiền nên chẳng bao giờ đòi anh mua quà gì, thế mà anh vẫn nghĩ tôi không hiểu cho anh. Giờ anh đã quyết định xa tôi mãi mãi vì hiểu lầm tôi, nói chúng tôi không hợp nhau. Thật lòng tôi còn yêu anh, muốn cùng anh sống nốt quãng thời gian còn lại. Từ khi quyết định đến với anh cho đến giờ tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ xa anh nên không muốn chia tay. Xin cho tôi một lời khuyên.

Tôi viết lên đây không phải để mọi người nói ai đúng ai sai, chỉ mong anh hiểu là tôi cũng có nỗi khổ tâm khi là người đứng giữa. Yêu anh tôi hết lòng chứ chưa bao giờ dám nghĩ gì cho riêng mình hay cho gia đình mình. Tôi ức chế cáu bẳn là có nhiều nguyên nhân chứ không phải tự nhiên lại giở thói như thế. Một tháng rồi tôi không ăn uống được nhiều, không ngủ được, cơ thể suy nhược nên tạm nghỉ việc, một mình đi du lịch nhiều nơi nhưng tâm trạng không thể khá hơn; lúc nào cũng nhớ anh.
Hân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét