Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

Cuộc sống như địa ngục từ sau khi phản bội vợ

Tôi đọc bài "Vợ chủ quan, chồng rơi vào tay cô khác", lại nhớ đến hoàn cảnh mình nhưng vợ tôi không yên lặng xử lý như chị vợ anh bác sĩ đó. Tôi năm nay 32 tuổi, em ít hơn tôi bốn tuổi. Tôi thấy em lần đầu khi em ngồi đối diện mình trong quán cà phê. Em ăn mặc khá sexy, nhìn rất lạnh lùng nếu không cười. Phải nói, em nổi bật nhất trong quán cà phê, từ ăn mặc cho tới cách trang điểm. Chắc vì lý do đó nên ba tuần sau khi gặp em tôi mới đủ dũng cảm bắt chuyện. Em khá cởi mở và phóng khoáng, lại rất sòng phẳng trong tiền bạc. Mỗi khi tôi hẹn em đi chơi, đều ai ăn người đó trả. Em nói không muốn phụ thuộc hay nợ nần ai. Tôi cũng rất yêu tính cách đó của em. 
Sau bốn tháng tìm hiểu, em nhận lời yêu tôi, tìm hiểu rồi tôi biết em được công ty cử về Việt Nam công tác. Em là con út và cũng là con gái duy nhất trong gia đình ba anh em, vì thế nên được ba mẹ, hai anh lớn hết mực yêu chiều, đôi khi cách cư xử khá trẻ con và có phần bướng bỉnh, hiếu thắng. Yêu nhau nên cũng có đôi khi cãi nhau nhưng chúng tôi chưa bao giờ nói lời chia tay. Chúng tôi có một tình yêu đẹp, buồn vui đủ cả. Tôi đưa em về ra mắt gia đình, mọi người rất mến em và muốn chúng tôi tiến tới hôn nhân.

Sau khi hết hạn công tác, dù rất muốn bên tôi nhưng em thích về nước vì không hợp khí hậu Việt Nam, cộng thêm công ty chỉ cho phép xin nghỉ phép một tháng. Em ngỏ lời muốn tôi sang bên đó và sau bao lần suy nghĩ, tôi quyết định cùng đi với em dù bị gia đình ngăn cản. Gần sáu tháng phải yêu xa, cuối cùng chúng tôi cũng được đoàn tụ. Tôi cứ nghĩ sang bên đó sẽ có cuộc sống hạnh phúc, được gần em hơn, ai ngờ cuộc sống vợ chồng bắt đầu sứt mẻ sau gần một năm sống chung. Tôi muốn em sinh con, em không muốn, bảo chưa sẵn sàng. Ngày ngày em chỉ biết làm, không quan tâm tới tôi. Bữa cơm do em nấu tôi đếm được trên đầu ngón tay. Chán nản, tôi thường ra ngoài cà phê, dạo công viên.

Rồi tôi tình cờ quen một người phụ nữ tên Huệ khi đang ngồi một mình trong công viên, cô không xinh đẹp như vợ nhưng rất đậm đà. Vui khi gặp được đồng hương, trò chuyện hồi lâu rồi chúng tôi đồng ý trao đổi số. Lúc đầu chỉ là giao tiếp bạn bè vì cô ấy cũng có chồng nên tôi cũng biết giữ khoảng cách và không bao giờ nghĩ sẽ có tình cảm với Huệ, vì tôi rất yêu vợ. Chúng tôi chỉ đơn thuần là những người bạn, chia sẻ cho nhau những nỗi buồn trong lòng, an ủi lẫn nhau. Huệ là một người phụ nữ thuần Việt, không tây hóa, cuộc sống gia đình cũng không mấy hòa hợp, hay lục đục chuyện tài chính.

Nói chuyện qua lại lâu ngày, chúng tôi nảy sinh tình cảm với nhau từ khi nào không biết. Phải chăng sự lạnh cảm của vợ đã làm tôi vấp phải sai lầm không đáng có? Tôi và Huệ cũng lặng lẽ bên nhau như vậy, tôi cũng tính sẽ nói cho vợ biết vào thời gian hợp lý nhưng chưa kịp nói thì vợ đã biết. Tôi nhận lỗi, giải thích và xin tha thứ nhưng vợ không những không tha thứ mà còn làm ầm lên, làm tôi không còn mặt mũi nào. Mỗi khi ra ngoài, nhìn người Việt tụ tập nói chuyện hay nhìn về phía mình, tôi đều thấy ghê sợ.

Trừng phạt tôi như vậy vợ vẫn chưa nguôi, còn không cho tôi cơ hội gặp Huệ nói lời xin lỗi. Vợ tìm mọi cách đuổi tôi về nước, cuối cùng tôi cũng bị trục xuất. Tôi cảm thấy có lỗi với vợ vì đã không làm trọn nghĩa vụ của mình, làm một người chồng tốt. Còn Huệ vì tôi mang liên lụy, bị người đời dèm pha. Gần một tháng tôi về nước, giờ cuộc sống như địa ngục, tôi nhớ người con gái ấy da diết, không biết Huệ sống ra sao, có bị chồng hành hạ không? Giờ đây tôi đang cố sống cho mình, đứng dậy làm lại từ đầu, mong định mệnh sẽ cho tôi gặp lại Huệ.

Với tôi bây giờ cuộc sống thật nhàm chán, bạn bè rủ đi nhậu tôi cũng chẳng mấy hứng thú, chỉ muốn một mình, khi thì lướt mạng, mong qua bạn bè may mắn tìm được Huệ. Phải chăng kiếp trước tôi đã làm điều sai trái nên giờ cuộc sống không cho phép tôi được hạnh phúc? Tôi nghe qua một người quen trên Facebook là vợ đã có tình mới, người này được gia đình đồng ý. Anh ta cao to, đẹp trai hơn tôi, chức phận cao, lại là người bản địa, tôi hoàn toàn không sánh bằng. Tôi không biết sẽ chịu được cuộc sống địa ngục của mình đến bao giờ nữa.
Trung

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét