Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Anh ra đi khi tôi đau đớn nhất

Đau nhất không phải vì tôi đã trót tin nhầm người hay lỡ mang trong mình giọt máu của anh. Đơn giản vì tôi không có cách nào để giữ lại sinh linh vô tội kia, đau hơn khi phải cắt bỏ một phần cơ thể của mình.
Anh ra đi khi tôi đau đớn nhất


Tôi quá mệt mỏi với cuộc sống này, bản thân không thấy được ngày mai, cuộc sống dường như đã đánh mất những gam màu sáng, sự tươi trẻ của cô gái tuổi 24, đánh mất đi nụ cười và sự yêu đời ngày nào. Chất ngất, chếnh choáng với những dòng ký ức ùa về, đau cái đau của người đàn bà lầm lỗi, khắc khoải trong tim là nỗi nhớ và sự thù hận.


Tôi yêu anh với tất cả niềm tin của người con gái lần đầu tiên biết yêu, yêu với sự ngốc nghếch đến khờ khạo của một nữ sinh năm cuối đại học. Tình cảm dành cho anh là chút giận hờn, nũng nịu, là những lần được ôm anh từ phía sau, những cái thơm má nhẹ nhàng, ấm áp. Tôi cứ yêu anh như một người mất phương hướng, không nhìn thấy lối ra. Rồi những bộn bề của cuộc sống đã giúp tôi nhận ra mình và anh vốn dĩ không thể bên nhau. Tiếc là đã quá muộn.

Tôi không còn cô gái với nụ cười tươi tắn, vô tư trên môi, nhẹ nhàng bẽn lẽn bên người yêu, tôi cũng mất đi một con người đầy nghị lực, niềm tin vào cuộc sống. Thay vào đó giờ tôi trầm tư, u sầu, giả tạo hơn với vỏ bọc mạnh mẽ đến mức tôi cảm thấy bất ngờ với giới hạn chịu đựng của chính mình. Anh đã ra đi ngay lúc tôi cần anh nhất, lúc tôi phải đối mặt với nỗi đau của một người đàn bà.

Có lẽ với ai khác thì thiên chức làm mẹ là điều họ cảm thấy hạnh phúc nhất nhưng với tôi khi đó mọi thứ như sụp đổ, tôi không nghĩ mình và anh vẫn còn có sự ràng buộc sau khi chia tay. Nghiệt ngã thay cái đau nhất không phải vì tôi đã trót tin nhầm người hay lỡ mang trong mình giọt máu của anh. Đơn giản vì tôi không có cách nào để giữ lại sinh linh vô tội kia, đau hơn khi phải cắt bỏ một phần cơ thể của mình, cái giá của tình yêu là như vậy ư?

Tôi tìm đến anh để mong được an ủi, động viên, bởi tôi biết anh vẫn còn yêu mình nhưng đâu ngờ sự hèn nhát đã vượt qua tình cảm mà bấy lâu nay anh dành cho. Anh quay lưng không một lần hối hận, xem mọi chuyện đã chấm dứt, chẳng còn liên quan gì. Đau biết bao khi người mình yêu thương lại đem tiền ra để trả cho tình cảm, anh nghĩ tiền có thể trả lại cho tôi đời con gái? Tiền có thể mang tôi trở lại với khoảng thời gian bình yên ban đầu? Tiền có thể trả lại cho tôi một cơ thể khỏe mạnh?

Sau cùng tất cả chỉ là sự căm hận bản thân, yêu người đến mù quáng. Giờ đây khi anh đang vui vẻ bên hạnh phúc mới, tôi hàng ngày đắm chìm trong tội lỗi và mặc cảm, cuộc sống trở nên vô nghĩa quá. Người ta nói hãy quên quá khứ đau khổ kia đi, sống thật tốt để không phụ sự mong mỏi của gia đình, tìm một người đàn ông yêu thương mình thật lòng và tận hưởng hạnh phúc đang có.

Đúng là thức đêm mới biết đêm dài, mọi chuyện nói thì dễ nhưng làm thật khó. Hơn ai hết, tôi rất muốn quên đi nỗi đau đó dù có phải đánh đổi bất cứ điều gì, nhiều khi chỉ muốn mình là nhân vật trong phim, may mắn được đánh mất đi phần ký ức không đáng nhớ kia. Bao đêm thức giấc với giọt nước mắt lăn dài, một nỗi đau của người đàn bà còn quá sớm, sau tất cả tôi còn lại gì?

Nhung

Nếu bạn có những khó khăn khó nói hãy liên hệ với chúng tôi để chúng tôi có thể giúp bạn giải quyết những vấn đề đó một cách bảo mật và chính xác nhất call : Mr Hùng0974.822.663 or 0932.337.446

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét