Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Phải lòng đối tác ngay lần đầu gặp

Nếu cả tôi và ông ấy cùng từ bỏ gia đình để đến với nhau thì chúng tôi có bị lên án không và cá nhân tôi có điên không?
37 tuổi, tôi mới lập gia đình được 2 năm, là người cũng có chút nhan sắc, công việc tốt, có chồng là con một, được đánh giá là phong độ, giỏi giang, thành đạt. Chúng tôi có con trước khi cưới, cháu trai năm nay 4 tuổi. Nói thật là trước đây việc có bạn trai với tôi cũng tương đối dễ nhưng để đến hôn nhân thì vô cùng khó. Tôi thường bị ảnh hưởng bởi những cảm xúc mạnh đến từ khoảnh khắc đặc biệt và điểm yếu của tôi là lại nhớ những điều tốt rất lâu, rồi đánh giá nhìn nhận người khác bằng cách hay phóng đại cái tốt của họ.

Cứ gặp những giây phút đặc biệt là tôi lại nhớ và để tình cảm dạt qua dạt lại mãi. Hôn nhân đến với chúng tôi khá nhanh chóng sau gần một năm quen biết vì chồng tôi đã ở tuổi hơn 40. Chuyện tình cảm của chúng tôi cũng thuận lợi vì đều tương đồng môi trường và không có ràng buộc các vấn đề tình cảm khác. Chỉ hơi khác về nội tâm bên trong, anh vốn có cuộc sống từ nhỏ khá sung sướng và chỉn chu, đường công danh thuận lợi phát triển bài bản không phải lo lắng điều gì, vì thế cuộc đời trôi qua cũng đơn giản.

Tôi là người tự lập về tài chính từ năm 20 tuổi, bắt đầu phải làm thêm để trang trải các học phí cho đến lúc ra trường, công việc phải tự thân rất nhiều dù khá thuận lợi nhưng cuộc sống phải trải qua nhiều va chạm, nhiều tranh đấu để đạt được vị trí tạm tốt như hôm nay, dù sao cũng mãn nguyện. Cuộc sống gia đình tôi nói chung ở mức độ hạnh phúc nếu xét theo tiêu chuẩn khuôn khổ.

Gần đây gặp một chuyện ngoài khuôn khổ, tôi làm trợ lý cho sếp tổng, cách đây một tháng khi dự cuộc họp về việc mua lại công ty của đối tác trong không khí khá căng thẳng, tôi không thể quên được hình ảnh phía người đối tác kia lặng lẽ, dằn nén chấp nhận rút lui. Một vẻ phong trần không nhiều lời, không dây dưa hay hằn học mà theo cách người ta hay nói “chấp nhận cuộc chơi” khiến tôi thấy nao lòng. Vì vậy khi cần chuyển hồ sơ thanh khoản cho người đó, dù người khác có thể đi nhưng tôi vẫn cứ muốn đi để gặp lại.

Hẹn người đó xong, thay vì đến và đưa hồ sơ, tôi lại bắt đầu gợi ý một hướng mới trong công việc. Tôi thường được phái nam ưu ái nhưng đối với người này thì vẻ hơi xa cách pha lẫn quân tử, chính trực (dù biết người kinh doanh có thể không hoàn toàn) cộng thêm câu nói “Chúc mừng công ty cô” đầy khảng khái khiến tôi cứ thấy bị thu hút. Sự hân hoan của các sếp và yến tiệc chúc mừng trong công ty, niềm hạnh phúc trong sự thăng tiến dễ dàng của chồng đối lập với hình ảnh mệt mỏi, lẻ loi của người kia, điều tôi từng thấy mình trong đó khiến lòng tôi nhói lên.

Dù sao đó cũng là một người đàn ông, mà tôi không phải là người phụ nữ tệ nên tình cảm phát sinh khi chính tôi cũng muốn thế. Đây là lần đầu tiên tôi gặp một người mà trong mắt mình điểm tốt hoàn toàn lấn át những người khác. Khi đã yêu người đó cũng thật hay, vừa sâu sắc vừa nhạy bén, cách nói chuyện rất “cao” mà vẫn tế nhị. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu khi tình yêu thuần túy không bị bất kỳ nhân tố nào khác chen vào thì nó bất chấp đến thế nào.

Nếu cả tôi và ông ấy cùng từ bỏ gia đình để đến với nhau thì chúng tôi có bị lên án không và cá nhân tôi có điên không? Tôi thật sự không mong những lời nhận xét như khi về sống với nhau sẽ biết, hay luật nhân quả gì gì đó, vì rõ ràng tôi cũng phải từ bỏ những điều mà nhiều nhiều người có thể xem như là giấc mơ. Xin hãy chia sẻ với tôi. Chân thành cảm ơn.

Hoan

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét