Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

Bất đắc dĩ trở thành chị gái của con

Do sự bồng bột tuổi trẻ, tôi đã làm khổ cha mẹ, sinh con ngoài giá thú và để ba mẹ đứng tên làm cha mẹ của đứa bé, còn tôi lại thành chị gái.
Tôi không xinh nổi trội nhưng có duyên, không tài năng vượt bậc nhưng cũng hơn nhiều người và ở độ tuổi này đã có công việc ổn định, ưa nhìn thì việc có người yêu và lập gia đình là chuyện hiển nhiên. Tôi không thân với ba mẹ, tính khắc nên từ lúc đi làm đã tự lập, cũng ít khi tâm sự với ba mẹ. Với tôi chỉ vài người bạn thân hiểu chuyện là đủ.

Tôi và anh quen nhau thời gian rất lâu. Trải qua nhiều mối tình, tôi thấy với anh là hạnh phúc nhất, không tính toán, giản dị từ những điều nhỏ nhặt. Chúng tôi ở xa nhau nên không gặp thường xuyên, cũng cãi vã, cũng chia tay, giận hờn như bao người khác nhưng tình cảm cứ thế vun đầy từ năm này qua năm khác. Tôi và anh không thể thiếu nhau được, đến giờ khi bạn bè đồng trang lứa bắt đầu có gia đình, con bồng cháu bế thì ba mẹ tôi sốt ruột.

Gia đình anh kịch liệt phản đối vì tôi có con riêng. Do sự bồng bột tuổi trẻ, tôi đã làm khổ cha mẹ, sinh con ngoài giá thú và để ba mẹ đứng tên làm cha mẹ của đứa bé, còn tôi lại thành chị gái. Ba mẹ đưa tôi đi nơi khác và bắt đầu lại từ đầu, che mắt được thiên hạ và miệng lưỡi nhân gian.

Nhưng cuộc sống luôn phũ phàng như vậy, tôi không biện hộ chuyện tôi làm đúng hay sai. Con tôi, tôi vẫn mong có đủ cha đủ mẹ như ông bà ngoại vẫn làm tốt như bây giờ, với tôi mọi thứ quá lưng chừng và không trọn vẹn, tôi chỉ được vỏ bọc bên ngoài mà không hiểu được trong tâm mình khổ như thế nào. Khi mình muốn dừng chân với người yêu thương nhất không được, mọi người khuyên tôi hãy quên đi và kiếm một người khác, nhưng ai cũng vậy thôi, ai cũng sẽ không chấp nhận sự thật về tôi mặc dù tôi đã cố gắng rất nhiều lần mới được như bây giờ.

Tôi viết bài này không phải để nhận lời khuyên vì với tôi bây giờ chỉ mong được như xưa với người yêu, để tôi có nghị lực và niềm vui trong cuộc sống. Đôi khi thấy quá bất công, tôi không phải một tội đồ, không bỏ một mạng người, cố gắng bước qua hết cũng chỉ mong hạnh phúc sẽ tới nhưng chắc tôi đã lầm. Mọi người chỉ thích sự hoàn hảo và luật lệ từ xưa tới giờ, họ không thích khiếm khuyết.

Tôi luôn nghĩ, mình không che giấu gì và luôn là chính mình, tôi mong mọi người đón nhận con người thật của mình như những người khác. Cái gì cũng có 2 mặt cả, đôi lúc thấy thật bế tắc và nặng nề trong cuộc sống bon chen này. Ba mẹ mình chỉ có một, nhưng hạnh phúc là cả cuộc đời mình, nó là một vòng tròn, tôi nghĩ cha mẹ nào cuối cùng cũng mong con mình hạnh phúc chứ không phải hạnh phúc bề ngoài theo ý cha mẹ. Miệng đời không nuôi được mình nhưng hại mình rất nhiều. Chắc có lẽ tôi không thuộc về nơi này.

Khuyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét