Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

5 năm chồng bỏ em đi về cõi vĩnh hằng

Thường ngày gia đình mình 3 người nằm cùng giường chật vậy, thế mà giờ 2 mẹ con nằm chỉ được một góc, 3 góc còn lại trống vắng mênh mông. Buồn lắm! 5 năm đã trôi qua, nhìn lại quãng đường em đi từng nghĩ sẽ không theo nổi. Từ ngày anh ra đi, con mình mới một tuổi, bập bẹ biết nói và biết đi, cũng chưa gọi được "bố ơi" nữa, vậy mà giờ chân đi miệng nói, thậm chí còn cãi mẹ nhem nhẻm, những câu cãi ngây thơ ngộ nghĩnh em nghĩ ở nơi nào đó chồng cũng nghe thấy đúng không. Ngày bên chồng, em chẳng phải lo toan điều gì cả, đến cả giấc ngủ chồng cũng lo em ngủ không ngon giấc. Mỗi tối cho dù thức làm việc anh vẫn tranh thủ đi ngủ để cho vợ gối tay, gác chân. Bao nhiêu ngày tình nghĩa vợ chồng là bấy nhiêu ngày em gối tay để ngủ, ai cũng bảo chồng sợ vợ nhưng chồng chỉ cười xòa thôi. Mọi đồ trong nhà một tay chồng sửa chữa, vậy mà giờ chồng đi mãi không về, có biết không em đã học cách thay bóng đèn, tra dầu khóa cửa, những ốc vít cần vặn chặt, cách tháo quạt bảo dưỡng khi hết mùa hè..., em đã làm được, đồ chơi của cu tý em cũng sửa nữa. Ngoài chăm lo cho cu tý em còn học thêm, 5 năm có tới 2 bằng để tự nâng cao kiến thức. Mọi người vẫn nói em cứ như vậy sẽ ốm, nhưng em không muốn mình nghỉ ngơi, mỗi khi rảnh thì em chẳng biết làm gì, nỗi nhớ chồng lại ùa đến, nhớ nhiều đau nhiều, mà mỗi lần như vậy em chỉ muốn đi theo chồng thôi. Em lại mất thời gian để trấn tĩnh lại rồi tự an ủi bản thân, phải nghĩ phấn đấu cho cu tý..., ngàn lý do để em tự đứng lên đi tiếp. Ngoài đi làm, chăm con và tranh thủ đi học nên thời gian cũng trôi nhanh, ban ngày rất ổn nhưng ban đêm dài lê thê. Thường ngày gia đình mình 3 người nằm cùng giường chật vậy, thế mà giờ 2 mẹ con nằm chỉ được một góc, 3 góc còn lại trống vắng mênh mông. Buồn lắm! Nhớ hôm giỗ đưa cu tý đi vào mộ vậy mà con nhớ ghê, hôm sau khoe ngay với cu tý hàng xóm là “Hôm qua tớ vào mộ bố. Bố tớ chết rồi, nằm trong mộ ấy”, nghe đau lòng chồng ạ. Em ước giá như đổi được 10, 15 hay 20 năm tuổi thọ hay còn hơn thế nữa để mình có thể đi cùng nhau trên con đường đang đi thì thật hạnh phúc. Đó cũng chỉ là ước ao thôi, mãi mãi em phải đi một mình rồi chồng nhỉ! Buồn quá. Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét