Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

Vợ tôi khác người

Mỗi lần giận tôi vợ lại dỗi 2-3 ngày, bỏ ăn, mặt nặng mày nhẹ đã đành nhưng cho dù thời tiết nóng thế nào cô ấy cũng tắt quạt và đắp chăn dù có lúc đang mang bầu mấy tháng.
Tôi 32 tuổi, vợ 27 tuổi, lấy nhau được 2 năm và có một cháu trai thật đáng yêu, lúc mới lấy nhau hai vợ chồng tôi hầu như chưa có bất cứ thứ gì. Tôi có một công ty nhỏ tự làm, còn vợ làm công chức trong một trường học cấp một, cách xa tôi 100 km nên hai vợ chồng rất khó khăn. Một năm sau khi lấy vợ tôi mua được một căn hộ 43m2, rồi gần đây công việc tiến triển cũng tốt nên vợ chồng có dự định đổi sang một căn nhà khang trang hơn.

Tôi đã xin cho vợ đi làm tại một trường cao đẳng nghề trong thành phố. Mọi gánh nặng kinh tế tôi gánh hết, không để vợ phải lo toan nhiều, còn kinh tế trong gia đình tôi giao cho vợ quản lý. Mặt khác tôi không phải chịu gánh nặng lo toan cho gia đình vì bố ở xa (mẹ mất đã 10 năm), vả lại cụ có cuộc sống rất tốt về tinh thần cũng như kinh tế. Mọi việc thật suôn sẻ trong con mắt của nhiều người, gia đình nhỏ của tôi tưởng đâu êm ấm và hạnh phúc biết nhường nào nhưng tôi vẫn luôn mệt mỏi mỗi khi về đến nhà bởi nhiều khi tôi không chịu được cái tính lạ lùng của vợ.

Lúc mới lấy nhau, mỗi lần giận tôi vợ lại dỗi 2-3 ngày, bỏ ăn, mặt nặng mày nhẹ đã đành nhưng cho dù thời tiết nóng thế nào cô ấy cũng tắt quạt và đắp chăn dù có lúc đang mang bầu mấy tháng, sau đó vác quần áo bỏ về nhà bố đẻ kể cả trong đêm. Giờ điều đấy đã qua và cô ấy cũng thay đổi nhiều rồi nhưng điều tôi bận lòng nhất là cách sống của vợ, cô ấy luôn xen vào công việc làm ăn của tôi mặc dù không hiểu bất cứ điều gì. Vợ còn ích kỷ với anh em, họ hàng nhà tôi, luôn chi ly tính toán và kêu ca từ những lý do nhỏ nhất, không biết thế nào là tình cảm gia đình anh em.

Các em họ của tôi (hiện thuê nhà gần tôi) ăn mấy bữa cơm cùng thôi cũng đòi chồng phải tính toán tiền bạc, còn khi cậu mợ chở cả chuyến xe mấy triệu cho hai vợ chồng mà không lấy tiền thì cô ấy không bao giờ nghĩ tới. Thỉnh thoảng tôi tổ chức mấy anh em họ hàng ăn uống chung thì thôi rồi, có khi cô ấy mặt nặng cả ngày, đại gia đình đi chơi ăn bữa cơm 2 triệu bạc mà cô ấy còn bắt tôi phải chia. Tất nhiên là tôi không bao giờ làm việc đó, vì vậy hai vợ chồng căng thẳng thường xuyên.

Tôi hết sức khuyên can, phân tích rồi đôi khi bực nên mắng mỏ nhưng cũng chẳng ăn thua. Lúc nào cô ấy cũng muốn làm chủ gia đình, thật mệt mỏi. Tôi tâm sự ra đây với mục đích giải toả tâm sự là chính và mong đôi điều chia sẻ của mọi người để có cuộc sống hạnh phúc và êm ấm hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét