Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Gửi anh, người em thầm thích

Gần một năm em im lặng dõi theo anh, nhìn những tấm hình của anh tươi cười, xem những dòng cảm nghĩ mặn đắng của anh về mối tình cũ đã qua. Em lặng nhìn anh nói, trộm hạnh phúc khi anh cười.

Em nghĩ anh sẽ không bao giờ có thể đọc được những dòng chữ này nhưng vẫn muốn viết ra chỉ để thoả nỗi lòng trong em - một cô gái tầm thường như hạt cát trong cuộc sống này. Anh, người con trai cao ráo với tấm lòng dễ mến, nụ cười ấm áp và ánh mắt xa xăm, đàn hay, học giỏi, thân thiện, cởi mở, thu hút trái tim em ngay từ lần đầu gặp, đương nhiên em chỉ dám nhìn anh từ xa mà thôi. Anh không hề biết đến sự hiện diện của em, chỉ biết em là cô bé kém một tuổi và học cùng trường qua đôi dòng giới thiệu trên trang mạng xã hội. Em luôn tìm hiểu về anh, ban đầu chỉ là tò mò về người con trai cầm chiếc đàn guitar vô tình đệm bản nhạc em thích nhất.

Cứ thế thời gian trôi qua, gần một năm em im lặng dõi theo anh, nhìn những tấm hình của anh tươi cười, những dòng cảm nghĩ mặn đắng của anh về mối tình cũ đã qua. Em lặng nhìn anh nói, trộm hạnh phúc khi anh cười. Khi ấy, em nhận ra mình đã thích anh, một thứ tình cảm chân thành và không giả dối. Tuy nhiên em biết quanh anh là những cô gái xinh đẹp và giỏi giang hơn em rất nhiều cũng  thích anh. Em biết mình không bằng người ta nên không bao giờ dám nói tiếng thích anh, cho dù có nói chắc có lẽ anh cũng không có dũng khí để chấp nhận em - một người anh chưa từng hiểu rõ.

Em cũng không bằng ai, da không trắng dáng không xinh. Dù biết anh không phải người chỉ cần hình thức bên ngoài bởi bao cô gái vây quanh cũng không được anh hồi đáp nhưng em vẫn rất tự ti về bản thân. Em không dám so bì với người ta, có lẽ lòng tự tôn trong em quá lớn, sự nhút nhát quá cao. Hàng ngày em viết status về anh, viết rất nhiều nhưng có lẽ anh không biết người đó là anh đâu bởi em chỉ viết bâng quơ, anh vẫn vô tư nhấn like cho mỗi dòng status ấy. Có lẽ đó là thói quen của anh, thói quen quan tâm mọi người xung quanh. Với em, anh luôn ấm áp như vậy. Em cũng rất vui vì anh đã vô tình lướt qua dòng cảm xúc của em.

Mối tình đầu đã làm anh chưa thể nguôi ngoai nhưng anh hãy thử mở rộng tấm lòng một lần nữa, em tin anh sẽ lại hạnh phúc. Khi ấy, em biết mình sẽ trở nên vô vọng nhưng thật sự em rất thích cách anh cười hạnh phúc dù nụ cười ấy không dành cho em, điều ấy cũng làm em thấy vui lắm. Chúc anh sẽ tìm được hạnh phúc, anh nhé.

Linh Tham Tu Sai Gon

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét