Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Hối hận vì đã xem nhẹ hành động vũ phu của chồng

Tháng thứ 7 thai kỳ, anh đánh đạp, lôi đầu túm tóc tôi kéo vào phòng ngủ, tôi cho qua, vừa xấu hổ vừa không có ai để chia sẻ, không dám nói với gia đình, sợ bị chê cười.

Tôi dần dần mất đi tình yêu cho người chồng đã gắn bó gần 5 năm. Nhiều khi biểu lộ vẻ yêu thương nhưng ngừng lại một phút để nhìn chằm chằm vào chồng, đánh giá lại tình cảm, niềm vui anh cũng dành cho tôi nhiều nhưng buồn đau tổn thương không sao nguôi ngoai hết được. Những năm đầu vì tình yêu dành cho chồng quá lớn nên tôi đã phớt lờ khi bị anh đánh, để rồi tôi phải suy nghĩ, xét đi xét lại bản tính của mình và đổ lỗi tại "có lửa mới có khói". Rồi nghĩ nếu có con sẽ khác, sẽ sinh cho anh một đứa con, sẽ vì gia đình này nhẫn nhịn, đứa bé sẽ thay đổi tất cả, rằng anh sẽ không đối xử với tôi như vậy nữa.

Ngày thử que lên 2 vạch tôi vỡ òa trong niềm sung sướng. Sau đó tôi bị động, dọa sẩy, treo giò trên giường ngủ hơn tháng, để bảo vệ con nên tôi nghỉ việc chờ ngày sinh nở. Suy nghĩ của tôi thật non nớt, vợ chồng cãi vã dù chuyện bé chuyện to tôi đều thiệt thân chứ chưa nghĩ đến thiệt thòi, anh đánh tôi nhưng đánh mặt thôi, có lẽ anh nghĩ sẽ không ảnh hưởng đến đứa bé. Sự ngu si và mê muội tôi lại bỏ qua để bảo vệ gia đình.

Tháng thứ 7 thai kỳ, anh đánh đạp, lôi đầu túm tóc tôi kéo vào phòng ngủ, tôi lại cho qua, vừa xấu hổ vừa không có ai để chia sẻ, không dám nói với gia đình, sợ bị chê cười. Tôi nhắm mắt đưa chân để sinh con và không còn toan tính hy vọng gì thêm, chỉ biết hiện tại là như vậy. Sinh non một tháng nhưng may mắn con tôi khỏe mạnh, cứng cáp. Thật sự ngoài việc đánh vợ thì chồng tôi vẫn là người có trách nhiệm với gia đình, yêu thương vợ con. Chỉ có điều hễ cãi nhau là tôi không tránh khỏi ăn đòn vì những mâu thuẫn hàng ngày trong cuộc sống, ví như bất đồng ngôn ngữ vùng miền, những tranh luận lẽ ra để hiểu nhau nhưng khi anh giận là giở giọng mày tao chê bai vợ, rồi vấn đề còn xoay quanh gia đình nội ngoại.

Sau khi sinh tôi phải ở nhà chăm con và cơm nước, sinh được 2 tháng vợ chồng có xích mích, anh lại thượng cẳng chân hạ cẳng tay, mẹ tôi lại có ở đó nên gia đình biết chuyện, tôi càng xấu hổ. Từ đó đến nay hơn 2 năm rồi, tôi đã sai hết lần này đến lần khác, xem nhẹ hành vi vũ phu của chồng, không cắt đứt ngay từ khi bắt đầu bị đánh, giờ bị anh đánh hết lần này đến lần khác.

Chồng tôi cũng kỳ quặc, anh có thể mới đánh tôi nhừ tử nhưng lại xin lỗi ngay sau đó, anh có thể chửi tôi thậm tệ và ngay sau đó lại quan hệ được. Tôi phải làm gì để có việc làm kiếm thu nhập, tôi cần phải quyết định sớm để giành quyền nuôi con dưới 3 tuổi vì sợ không đủ sức giành quyền nuôi con với chồng. Xin hãy giúp tôi có phương án tốt.

An Tham Tu Sai Gon

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét