Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Chồng tôi chẳng coi vợ ra gì

Nhiều lần tôi cố gắng nói chuyện với anh nhưng đều vô ích, chưa kịp nghe đến câu thứ hai anh đã phản ứng lại ngay và bỏ đi. Anh vô cùng coi thường vợ, coi đàn bà là thấp bé.
Tôi và chồng cưới được tám năm, có với nhau một bé gái rất xinh xắn và ngoan ngoãn. Gia đình anh khó khăn, thông cảm với hoàn cảnh đó nên tôi đã chấp nhận lấy anh. Sống với nhau chưa được bao lâu, tôi dần nhận thấy chồng vô cùng ích kỷ, nhỏ nhen và nóng nảy. Anh giải quyết mọi chuyện với vợ trong bạo lực và thường dùng những lời lẽ chua ngoa chửi bới, xúc phạm tôi.

Tôi là một phụ nữ rất yếu đuối, chịu đựng nên chấp nhận tất cả, thường tự bào chữa rằng anh sẽ thay đổi khi có con. Một điều nữa ở anh làm tôi vô cùng thất vọng đó là từ ngày lấy anh đến nay tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc trong chuyện chăn gối. Anh rất thờ ơ, lạnh nhạt trong chuyện này, mặc dù tôi biết chắc anh không bao giờ có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Lấy nhau đã được tám năm nhưng số lần chăn gối chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi rất buồn và mệt mỏi.

Gia đình bên ngoại rất thương tôi và giúp đỡ vợ chồng tôi nhiều, đổi lại gia đình bên nội sống rất thờ ơ và ích kỷ. Chồng tôi không những không biết trân trọng tình cảm bên nhà ngoại mà nhiều lần chửi bới, xúc phạm bố mẹ tôi thậm tệ (mặc dù bố tôi đã mất). Trước đây mỗi lần bị chồng xúc phạm tôi tổn thương vô cùng, lâu dần trở nên vô cảm với những lời lẽ đó. Tôi cố gắng bỏ qua tất cả vì con gái mình, không muốn gia đình ồn ào, xào trộn. Nhiều lần tôi cố gắng nói chuyện với anh nhưng đều vô ích, chưa kịp nghe đến câu thứ hai anh đã phản ứng lại ngay và bỏ đi. Anh vô cùng coi thường vợ, coi đàn bà là thấp bé. Tôi rất buồn và không biết phải làm gì, chẳng biết có nên tiếp tục sống với người chồng như vậy nữa không?
Như

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét