Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Không tự tin yêu sếp vì đã qua một lần đò

Tôi không nghĩ gia đình anh sẽ muốn con trai mình lựa chọn một đứa con gái qua một lần chồng. Vốn dĩ, cái tôi tin là tình yêu có hạn sử dụng và hạn sử dụng ấy rất ngắn, càng tiến triển nhanh càng kết thúc sớm.
Dường như trong cuộc sống hiện đại người ta ngày càng khó có thể tin vào tình yêu. Tôi từng là đứa con gái tràn đầy những suy nghĩ màu hồng về tình yêu, tình người, tin rằng khi mình chân thành thì kết cục nhận lại sẽ viên mãn. Vậy mà sau khi trải qua một cuộc hôn nhân ngắn ngủi, đầy nỗi buồn và kết thúc bằng quyết định ly hôn khi mới 23 tuổi, tôi trở thành con người khác, đầy những suy nghĩ tiêu cực, nghi ngờ cái gọi là tình yêu.

Tôi và chồng cũ quyết định ly thân khi cả hai đều cảm thấy cuộc sống chung không còn ý nghĩa, chỉ tồn tại sự nặng nề, như hai cái bóng sống cùng nhà, mỗi người một mối bận tâm và những sai lầm không thể cứu vãn đã là giọt nước làm tràn ly. Tôi trải qua những tháng ngày đau khổ cùng cực và có lẽ anh cũng vậy. Cuộc sống ly thân, ngoài nỗi đau khổ của bản thân còn phải chứng kiến nỗi đau khổ, buồn rầu của bố mẹ, đó là những ngày chịu đựng nỗi buồn đến xé lòng, những lời chỉ trích từ chính bố mẹ mình và những áp lực khi công việc chưa ổn định.

Chẳng còn ai bên cạnh động viên, tôi chỉ có suy nghĩ tự mình phải lạc quan hơn, cuộc đời này có thể không cần một người đàn ông để dựa vào nhưng tiền phải có, phải tự lập được. Tôi nhận làm một công việc xa nhà trong thời gian ngắn để tạm thoát khỏi mọi áp lực hiện tại, thay đổi môi trường sống. Cuộc sống xa nhà tuy khó khăn nhưng bù lại tôi có sự thanh thản, lạc quan và dần lấy lại tinh thần. Thời gian ấy tôi cũng hiểu giữa mình và chồng cũ tình cảm thực sự nguội lạnh, anh không hề quan tâm tôi.

Từ khi sống độc thân, tôi không thiếu những người đàn ông tỏ ra quan tâm, yêu quý vì diện mạo, cách cư xử. Cũng kể từ đó tôi trở nên hằn học với tình yêu, không còn tin ai thật lòng với mình và cũng chẳng dám yêu ai thật lòng. Kể cả khi có người tỏ ra quá chân thành, sẵn sàng chấp nhận chuyện tôi đang ly thân thì bản thân cũng chỉ dừng lại ở mức cảm động mà không có đủ tình cảm, đủ niềm tin. Tôi lần lượt từ chối tất cả.

Vậy mà đến lúc này tôi lại thực sự bối rối vì một người. Anh là sếp tại công ty tôi đang làm (công ty gia đình anh), hơn tôi 6 tuổi, chưa lập gia đình. Chưa bao giờ tôi có ý nghĩ gì với anh ngoài công việc, thậm chí có lúc còn không có thiện cảm, tránh tiếp xúc và có ý định tìm việc khác vì cảm thấy anh hay khiển trách, có lẽ không ưa mình. Dần dần những buổi tối anh chủ động nhắn tin nói chuyện ngày càng nhiều khiến tôi cảm thấy gần gũi hơn, hóa ra anh cũng không khó ưa như tôi tưởng.

Ngoài việc là một người sếp giỏi giang, anh dần trở thành người bạn hợp tôi về cách nói chuyện, suy nghĩ. Tôi lờ mờ nhận ra anh có thích mình nhưng luôn cho rằng chỉ dừng lại ở mức ấy thôi, tôi đối với anh bằng sự vô tư, có thiện cảm nhưng không hề nghĩ xa hơn. Rồi mọi chuyện dần rõ nét hơn, tôi cũng bị cuốn theo một cách bất ngờ, chìm trong những cảm xúc mới mẻ ngọt ngào, tôi nhận ra mình có tình cảm thật.

Càng dành nhiều tình cảm cho anh trong lòng tôi càng lo sợ bởi anh là sếp. Tôi luôn tự hỏi anh đến với mình vì điều gì, vì vẻ bề ngoài hay xuất phát từ tình cảm? Nếu có tình cảm thật liệu sẽ được bao lâu, nếu phải kết thúc thì hàng ngày có thể đối diện với anh ở công ty hay không. Mặt khác, tôi không nghĩ gia đình anh sẽ muốn con trai mình lựa chọn một đứa con gái qua một lần chồng. Vốn dĩ, cái tôi tin là tình yêu có hạn sử dụng và hạn sử dụng ấy rất ngắn, càng tiến triển nhanh càng kết thúc sớm. Tôi không dám dành nhiều tình cảm cho ai vì sợ bản thân sẽ lại là người phải đau khổ.

Cuộc đời tôi đã có đủ rắc rối và không thể có thêm những chuyện không hay, tôi không thể để bố mẹ một lần nữa buồn rầu vì mình. Tôi quá bối rối, giẳng xé giữa suy nghĩ có nên giữ khoảng cách với anh, dừng lại ngay khi mới bắt đầu để trở về cuộc sống đơn độc nhưng an toàn, không ai có thể khiến tôi đau khổ? Hay tôi nên thả lỏng tình cảm hơn và sẵn sàng đón nhận mọi chuyện? Mỗi ngày trôi qua, tôi càng có suy nghĩ bản thân mình phải là người tự tay kết thúc chuyện này trước khi đi quá xa. Liệu tôi có sai, có quá tiêu cực, hay thực sự tôi nên làm vậy?
Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét