Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

Cái kết có hậu cho câu chuyện 'có nên lấy người làm hại đời tôi'

Trước hết, tôi rất cảm ơn bạn đọc gần xa đã gửi lời chia sẻ cho chúng tôi. Khi báo đăng bài đầu tiên, tôi đã tin câu chuyện này là của mình, rồi đến bài thứ hai cô ấy đã gửi link cho tôi đọc. Đáng lẽ bài thứ ba này cô ấy sẽ viết tiếp, nhưng tôi muốn lên tiếng một chút nên cô ấy nhường cho tôi.
Hiện tại, có thể nói tôi là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời khi chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới. Cô ấy đã đồng ý rồi mọi người ạ. Tôi biết trước đây tôi không phải là người đàn ông tốt khi làm cái việc bỉ ổi đó. Hai bài trước cô ấy đã nói rất đúng, đáng lẽ việc làm của tôi không được tha thứ, nhưng có lẽ ông trời thương tôi nên giờ đã cho tôi quá nhiều.
Tôi sẽ kể cho mọi người nghe, vì sao tôi yêu cô ấy và bất chấp tất cả để có được cô ấy đến như thế. 
Ngày đó, khi còn nhỏ, em là một cô bé rất dễ thương và ngoan ngoãn. Lớn lên một chút, lúc học lớp 10, em đã rất xinh đẹp, học rất giỏi nhưng rất khiêm tốn. Đã vậy em có một tấm lòng lương thiện, trong sáng. Lúc đó hai gia đình chúng tôi rất thân nhau. Em rất thân với em gái của tôi, hai đứa quấn quít như hình với bóng.
Học xong đại học, tôi đi học thêm ở nước ngoài một năm rồi về tiếp quản công ty của gia đình. Tôi, một người đàn ông lúc đó được rất nhiều người phụ nữ theo đuổi, vậy mà lại si mê em, một cô bé mới học lớp 11. Khi tôi ngỏ lời, em rất nhẹ nhàng từ chối. Xung quanh em cũng có rất nhiều người đàn ông theo đuổi, kể cả những thầy giáo trẻ mới ra trường nơi em đang học. Lúc đó, em chỉ tập trung học, chăm lo cho em gái của em. Em còn đi làm thêm để lấy tiền đi làm từ thiện. Thời gian rảnh rỗi, em đến trại trẻ mồ côi để dạy chữ. Một người con gái đẹp người đẹp nết như em khiến tôi yêu thương điên đảo. Tôi nghĩ, bất kỳ người đàn ông nào cũng muốn có được em.
Ngày biết tin em chuẩn bị đi du học, tôi lo sợ mất em đến quên ăn quên ngủ. Tôi chỉ ao ước có được em dù cho phải trả giá như thế nào cũng chấp nhận, vì tôi yêu em đến điên cuồng. Tôi đã làm tổn thương em bằng thủ đoạn hèn hạ của mình như thế... Câu chuyện diễn biến như thế nào thì hai bài trước em đã kể cho mọi người nghe.
Tôi xin kể thêm là khi em và gia đình em bỏ qua cho tôi, tôi đã nghĩ chờ thời gian em đi học để em nguôi ngoai, rồi lúc em về tôi sẽ xin em tha thứ. Vì tôi biết, em đi học để về nước làm việc. Lúc em đi xa, tôi vẫn qua lại gia đình em, ba mẹ em rất buồn vì tôi nhưng tuyệt đối không nói gì. Ba mẹ em xin tôi là nếu thật lòng yêu thương em thì hãy để cho em được yên một thời gian. Tôi nghe theo hai bác, tôi tuyệt đối không biết em đã có con và sinh con một mình như thế. 
Bây giờ khi em trở về, tôi lại càng thương em chịu bao cay đắng vất vả như thế nên tôi càng yêu và trân trọng em nhiều hơn. Nhìn em ốm nhom vì chăm con, nhìn hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, tôi xót xa, day dứt vô cùng. Tất cả những cay đắng, khổ cực thời gian qua mình em âm thầm chịu đựng. Tôi chỉ muốn được bù đắp cho em. 
Vậy mà em vẫn luôn vui vẻ, trong câu chuyện của em, em kể cho hai gia đình nghe, em không than vãn hay kêu khổ. Em nói em rất hạnh phúc khi có hai con. Em nói có con thì khổ cực mấy em cũng chịu đựng được. Đến giây phút này tôi vẫn không thể hiểu em lấy ra đâu sức mạnh, can đảm, sự chịu đựng để vừa nuôi con vừa đi học vừa đi làm thêm như thế. Tôi vừa yêu thương, vừa khâm phục và ngưỡng mộ em. Nếu là tôi, tôi sẽ không làm được như em.
Ngày em đồng ý chuyển về sống chung, tôi sung sướng tột cùng vì sẽ có cơ hội bù đắp cho em. Sau 3 tháng sống chung, em đã đồng ý làm đám cưới, chúng tôi đã đi chụp hình cưới và tháng 6 này tổ chức hôn lễ. Cách đây hơn một tháng, sau một thời gian gia đình hai bên thuyết phục, em đã về giúp sức cho công ty tôi. Từ lúc có em sắp xếp, tổ chức, công ty tôi đã khởi sắc. Nhân viên hăng say làm việc và công ty có lợi nhuận nhiều hơn. Nhưng em vẫn có công việc riêng của em và thu nhập của em rất cao. Em luôn trích 50% tổng thu nhập hàng tháng của em để đi làm từ thiện. Hai con tôi thì rất tự lập và cũng được em hướng thiện rất nhiều. 
Bây giờ tôi rất mãn nguyện với cuộc sống của mình. Tôi rất cảm ơn những lời khuyên của mọi người đã giúp em tha thứ cho tôi.  Đôi dòng chia sẻ, một lần nữa tôi chân thành cảm ơn tất cả.
Phương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét