Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Anh rời xa khi tình cảm chúng ta vẫn còn

8 tháng trôi qua, giờ em mới biết vì nỗi đau bệnh tật nên anh đành kìm nén tình cảm với em. Em bàng hoàng, đau xót biết bao, còn anh vẫn cố né tránh.
Sự im lặng đến xé lòng, những câu nói nghiệt ngã đã làm em hiểu anh thực sự muốn đẩy em ra xa. Em hụt hẫng và đau khổ biết bao, dặn lòng anh không còn yêu em nữa, nén lại những yêu thương để bước tiếp, nhưng sao ánh mắt ấy cứ bám theo ám ảnh em hoài. Nó phản lại những gì anh nói, sâu thẳm tình yêu trong anh vẫn dành cho em.

Bất chấp những cố gắng của anh, em đã đến tìm gặp để níu kéo tình yêu của chúng mình, anh vẫn những câu nói vô tình, vẫn thái độ lạnh lùng trừ ánh mắt ấy. Em ngày ngày xin đức mẹ sự bình an, cố giúp quên anh và có đôi lúc hờn trách anh, con người tệ bạc đã quên những lời hứa hẹn.

Em đâu biết anh đang phải chịu đựng đau khổ một mình, vì nỗi đau bệnh tật nên anh đành kìm nén tình cảm với em. 8 tháng trôi qua, hôm nay em biết chuyện, bàng hoàng và đau xót biết bao, còn anh vẫn cố né tránh, em không thể gặp cũng không nói được gì.

Anh đang mất sức lao động tạm thời, mọi người nói bệnh đó khả năng gối chăn cũng sẽ ảnh hưởng rất nhiều. Nhỏ bạn thân bảo em đừng cố đụng chạm đến ký ức nữa, chỉ làm anh và em thêm đau. Em đâu thể vì thế mà bỏ anh, sao không chia sẻ với em nỗi đau anh đang mang? Sao lại chọn cách rời xa khi hai ta vẫn yêu nhau là thế?

Linh cảm của người phụ nữ cho em biết anh có chuyện chẳng lành, nhưng gặng hỏi anh lại trấn tĩnh làm em tiếp tục nhõng nhẽo, đòi anh quan tâm. Em thấy ghét mình quá, sao lúc đó không tinh tế hơn chút nữa để có thể hiểu chuyện hơn, giờ đây tâm trạng em ngổn ngang quá. Các cơn đau của anh có giảm? Anh có ăn được nhiều không? Đừng thu mình trong tĩnh lặng, hãy nói chuyện với người thân để tâm trạng tốt hơn anh nhé!

Anh cố tránh không gặp, em cũng không cố gắng nữa, chỉ biết ngồi đây cầu chúc mọi điều tốt lành sẽ đến với anh. Hy vọng anh sẽ đọc những dòng chữ này, em yêu anh.

Dương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét