Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

Chồng sàm sỡ em ruột tôi

Sau khi em gái lên thành phố với vợ chồng tôi được mấy tháng, chồng đã có những hành động sàm sỡ với em. Thậm chí ban đêm anh còn mò vào giường ôm ấp em tôi khiến nó rất sợ hãi.
Tôi 33 tuổi, có chồng và hai con, yêu chồng từ khi còn là sinh viên. Anh đẹp trai, học giỏi, gia đình lại giàu có và có học hơn gia đình tôi. Tình yêu tôi dành cho anh còn có cả sự thần tượng, tôi luôn tự hào về chồng và hai đứa con giống bố như đúc. Cách đây mấy năm anh đã gây ra chuyện tày đình. Khi đó cô em gái út của tôi lên Sài Gòn học và chúng tôi đã đón em gái về nhà ở cùng. Em gái tôi rất dễ thương, xinh đẹp và đặc biệt ăn nói dễ mến, hài hước, từ thời đi học đã có nhiều chàng trai theo đuổi và yêu thầm. Con bé có nhiều người bạn cả nam và nữ yêu quý, giúp đỡ vì là người sống rất chân thành, biết quan tâm.

Trong nhà, bố mẹ tôi có phần cưng cô út nhất, thậm chí còn không muốn em phải đi học xa nhà. Sau khi em gái lên thành phố với vợ chồng tôi được mấy tháng, chồng đã có những hành động sàm sỡ với em. Thậm chí ban đêm anh còn mò vào giường ôm ấp em tôi khiến nó rất sợ hãi. Em gái không chia sẻ chuyện này với tôi nhưng sau đó đã gọi điện báo cho gia đình tôi ở quê. Tuy chưa xảy ra chuyện đó nhưng em bị sốc và lo lắng, còn nói với gia đình tôi muốn tự tử. Anh cả và bố mẹ tôi giận dữ vô cùng, mắng chồng tôi là kẻ vô luân, đồi bại, bệnh hoạn nhưng họ ở xa, không thể chạy đến ngay nhà tôi làm cho ra nhẽ.

Em tôi ngay lập tức chuyển ra ngoài thuê trọ. Tôi rất buồn về chuyện này nhưng vì còn yêu chồng nên vẫn chấp nhận tha thứ. Suốt mấy năm qua anh không dám về thăm gia đình tôi hay gặp gỡ em gái tôi. Tôi chỉ thi thoảng gọi điện cho gia đình. Nhà tôi một mặt không nhắc lại chuyện cũ nhưng thật ra mọi người không bao giờ bỏ qua cho anh. Các con tôi không biết chuyện nên vẫn thần tượng bố nhưng cũng vì chuyện cũ, các cháu ít có dịp về thăm bên ngoại nên tình cảm xa cách hơn các anh chị em họ.

Mỗi khi về thăm, các con hay kể về công việc và rất tự hào về người bố học thức, hiểu biết của mình nhưng mọi người bên nhà tôi thực chất không coi bố các cháu là người nhà. Lỗi lầm của chồng tôi quá lớn và có lẽ sẽ chẳng bao giờ gia đình tôi có thể thực sự tha thứ. Là người đứng giữa tôi rất buồn vì sự chia rẽ này. Chẳng cách nào có thể thay đổi được quá khứ và chuộc lại lỗi lầm đó được nữa.

Lam Tham Tu Sai Gon

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét